"Hoàng Hạc Lâu"
Thôi Hiệu
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
----
bản dịch của TRẦN HỒ DŨNG
LẦU HOÀNG HẠC
Người xưa cỡi hạc vàng đi mất
Lầu hạc còn trơ lại chốn này
Hạc vàng đi biệt từ xưa ấy
Ngàn năm mây trắng lửng lờ bay
Hán dương sông tạnh cây bày bóng
Bãi thơm Anh Vũ cỏ xanh phơi
Chiều rơi tràn nhớ niềm cố quận
Khói sóng trên sông giục ai sầu ?
TRẦN HỒ DŨNG