21/12/12

VÔ NGÔN


Tran Ho Dung

Lặng câm ! Hề ! Lặng câm !

Đi - Về , không in dấu

Một đời không tiếng nói

Ai người tri kỷ đây



Người một đời câm nín

Đá muôn đời vô ngôn

phận người và phận đá

ai vui buồn hơn ai


Người mài gươm lên đá

Hiện một dòng phôi pha

Chiều nghiêng rơi chiếc lá

Hồn nào vừa đi qua

Tranhodung . Washington .USA. Memorial Day . 2012

Tâm thức


   Tâm thức
                            Trần Hồ Dũng


Chỉ cần một nụ cười
Tâm ta hoa hồng nở
Chỉ cần một ánh nhìn
Lòng ta tràn ánh sáng

Nụ cười em vừa tắt
Tâm ta , cánh hoa khô
Em quay mặt bước đi
Lòng ta đầy bóng tối

Bàn chân em ngây thơ
Bước qua đời rất nhẹ
Sao lòng ta già cỗi
Hóa sa mạc ưu phiền

Tâm, khát một nụ cười
Hồn , bóng đêm chờ sáng
Ta bước vào cơn mê
Nghe đời trôi rất lạ

Em là ta ngày trước
Ta là em ngày sau
Ta và em là một
Nở chung đóa vô thường

Vô thường


Vô Thường

PHÙ VÂN


THD

nẻo vàng phai



nẻo vàng phai

Cuồng Từ


(tặng THD)


Ta bát ngát như rừng
chờ đêm xuống
Nhớ trăng tàn
mây khóc cuộc phù sinh
Dòng cổ sử
dậy hoàng hôn ngủ muộn
Những thu phai
còn đắm khúc vong tình

Hồn đã trót tương tư
ngày không nắng
Vẫn hoài mong xế bóng
những thu xưa
Thơ
và rượu
đưa ta về bến vắng
Một đêm ngồi
gội tóc nhớ vào mưa .

Đôi mắt lửa
cháy khung trời quá khứ
Chia phôi từ mây phủ mộng trùng lai
Chưa hiu hắt
sao môi đầy viễn xứ
Nụ hôn chiều đã tắt nẻo vàng phai



TA VỀ


TA VỀ
                   
   
                Trần Hồ Dũng
                                   Dedicated to Mr. Hong Ngoc


Ta về bẻ bút quăng sông

Đốt trang thơ cũ , thả dòng nước trôi

Ta về một sớm tinh khôi

Lên đồi sim tím , nhớ môi em cười

Ta về tìm lại dáng người

Bỏ quên đâu mất giữa mười phương xa

Ta về đứng giữa giang hà

Ngóng chim hạc trắng vút ngang lưng trời

Em giờ biết mấy biển khơi

Qua bờ bến lạ , còn lời thủy chung ?

Nhớ ai chân bước ngập ngừng

Lên đồi sim cũ rưng rưng khóc người