"Hoàng Hạc Lâu"
Thôi Hiệu
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
----
bản dịch của TRẦN HỒ DŨNG
LẦU HOÀNG HẠC
Người xưa cỡi hạc vàng đi mất
Lầu hạc còn trơ lại chốn này
Hạc vàng đi biệt từ xưa ấy
Ngàn năm mây trắng lửng lờ bay
Hán dương sông tạnh cây bày bóng
Bãi thơm Anh Vũ cỏ xanh phơi
Chiều rơi tràn nhớ niềm cố quận
Khói sóng trên sông giục ai sầu ?
TRẦN HỒ DŨNG
18/11/08
VIẾNG BẠN - Trần Hồ Dũng
VIẾNG BẠN
Viếng bạn Bùi Yên ( cựu HS thái Phiên & TH Kỹ Thuật Đà nẵng )
tranhodung
Giờ ta tiễn bạn sang bờ khác
Thêm một lần đi hay trở về ?
Dẫu vẫn biết rằng đời huyễn mộng
Chao ơi ! một phút bỗng thiên thu !
Cớ sao lòng cứ phân vân mãi
Dù bến hay bờ có khác chi ?
Bao năm ta sống hờ trên đất
Cũng chỉ là thân khách trọ thôi
Có khi lần lữa dăm ba bữa
Rồi phải lìa xa quán trọ đời
Bạn đi làm khách nơi phương khác
Ba ngàn thế giới nơi nào vui ?
Hay là bạn nhớ Tây phương Phật
Nêm sớm xa đời bỏ cuộc chơi ?
Bạn vội , thôi thì đi trước nhé !
Ta còn vương chút nợ nhân sinh
Mai nầy thân nhẹ như mây khói
Trong cõi ta bà tiếp tục chơi
Gặp nhau , nhớ kể cho ta rõ
Bạn về phương ấy , có gì vui ?
tranhodung - Sai Gon - 16.12.2006
Viếng bạn Bùi Yên ( cựu HS thái Phiên & TH Kỹ Thuật Đà nẵng )
tranhodung
Giờ ta tiễn bạn sang bờ khác
Thêm một lần đi hay trở về ?
Dẫu vẫn biết rằng đời huyễn mộng
Chao ơi ! một phút bỗng thiên thu !
Cớ sao lòng cứ phân vân mãi
Dù bến hay bờ có khác chi ?
Bao năm ta sống hờ trên đất
Cũng chỉ là thân khách trọ thôi
Có khi lần lữa dăm ba bữa
Rồi phải lìa xa quán trọ đời
Bạn đi làm khách nơi phương khác
Ba ngàn thế giới nơi nào vui ?
Hay là bạn nhớ Tây phương Phật
Nêm sớm xa đời bỏ cuộc chơi ?
Bạn vội , thôi thì đi trước nhé !
Ta còn vương chút nợ nhân sinh
Mai nầy thân nhẹ như mây khói
Trong cõi ta bà tiếp tục chơi
Gặp nhau , nhớ kể cho ta rõ
Bạn về phương ấy , có gì vui ?
tranhodung - Sai Gon - 16.12.2006
THƠ: TA VỀ . Trần Hồ Dũng
Viễn mộng
trần hồ dũng
Về so lại phím tơ chùng
Đốt lò hương cũ bạn cùng hư vô
Bên trời , sóng dậy xô bờ
nằm đây gối mộng ,hững hờ cuộc chơi
Thôi thì gió lộng trùng khơi
Tà dương khuất nẻo tả tơi thần gầy
ngồi trông con nước vơi đầy
gõ thuyền mà hát nghe ngày rụng rơi
Trăm năm một giấc mộng thôi
Trang kinh thư cũ còn trôi giữa đời
Còn riêng ta với đất trời
Nghiêng bầu rượu đắng rót mời thiên thu
tran ho dung ( tran le quang nam ) -SG 2003
trần hồ dũng
Về so lại phím tơ chùng
Đốt lò hương cũ bạn cùng hư vô
Bên trời , sóng dậy xô bờ
nằm đây gối mộng ,hững hờ cuộc chơi
Thôi thì gió lộng trùng khơi
Tà dương khuất nẻo tả tơi thần gầy
ngồi trông con nước vơi đầy
gõ thuyền mà hát nghe ngày rụng rơi
Trăm năm một giấc mộng thôi
Trang kinh thư cũ còn trôi giữa đời
Còn riêng ta với đất trời
Nghiêng bầu rượu đắng rót mời thiên thu
tran ho dung ( tran le quang nam ) -SG 2003
HUYỀN CA tran ho dung
HUYỀN CA
tran ho dung
Em gieo sầu chi lên cung đàn
Cho ta ngồi đây đau tình xa
Em ngân nga chi lời tơ vàng
Cho ta nghe xa như huyền ca
*
Lá thu còn rơi cho vai gầy ?
Gió thu còn trôi cho tóc bay ?
Lệ xưa còn rơi trên vai người ?
Tình xưa còn in trong nắng phai ?
* *
Em như chim bay về chân trời
Tình ta nổi trôi theo ngàn mây
Nhớ em về trong ly rượu đầy
ta nghe men sầu lên ngất ngây
* * *
Tình chi trăm năm mà ngậm ngùi !
Đời không thiên thu sao mãi đau !
Ai thương nhớ ai trông mây ngàn ?
Ai ngồi khóc ai dòng sông trăng ?
* * * *
Ừ ! ta giờ đây thôi yêu nàng !
Ừ ! em giờ đây thôi yêu trăng !
Lòng ta hồ như bia mộ vàng !
Tình em hồ như rêu đá xanh !
Trần Hồ Dũng - Sài Gòn - 2005
tran ho dung
Em gieo sầu chi lên cung đàn
Cho ta ngồi đây đau tình xa
Em ngân nga chi lời tơ vàng
Cho ta nghe xa như huyền ca
*
Lá thu còn rơi cho vai gầy ?
Gió thu còn trôi cho tóc bay ?
Lệ xưa còn rơi trên vai người ?
Tình xưa còn in trong nắng phai ?
* *
Em như chim bay về chân trời
Tình ta nổi trôi theo ngàn mây
Nhớ em về trong ly rượu đầy
ta nghe men sầu lên ngất ngây
* * *
Tình chi trăm năm mà ngậm ngùi !
Đời không thiên thu sao mãi đau !
Ai thương nhớ ai trông mây ngàn ?
Ai ngồi khóc ai dòng sông trăng ?
* * * *
Ừ ! ta giờ đây thôi yêu nàng !
Ừ ! em giờ đây thôi yêu trăng !
Lòng ta hồ như bia mộ vàng !
Tình em hồ như rêu đá xanh !
Trần Hồ Dũng - Sài Gòn - 2005
DẠ CA Trần Hồ Dũng
DẠ CA
Trần Hồ Dũng
Đêm tàn lay mộng chưa về
Chờ chi cho úa lời thề trăm năm
Buồn chi lệ ướt chỗ nằm
sầu chi héo hắt cho bầm gan nhau
Này em , xin khép niềm đau
Tỏ bày đi nhé , cỏ lau tôi chờ
Thưa rằng hồn rất bơ vơ
Đợi em từ thưở ơ thờ nắng phai
đợi em từ độ dấu hài
In lên cỏ tiếng thở dài của đêm
Kể từ khi nguyệt vỡ bên thềm
Hồn tôi say khướt , môi mềm đợi em !
tranhodung - saigon 2008
Trần Hồ Dũng
Đêm tàn lay mộng chưa về
Chờ chi cho úa lời thề trăm năm
Buồn chi lệ ướt chỗ nằm
sầu chi héo hắt cho bầm gan nhau
Này em , xin khép niềm đau
Tỏ bày đi nhé , cỏ lau tôi chờ
Thưa rằng hồn rất bơ vơ
Đợi em từ thưở ơ thờ nắng phai
đợi em từ độ dấu hài
In lên cỏ tiếng thở dài của đêm
Kể từ khi nguyệt vỡ bên thềm
Hồn tôi say khướt , môi mềm đợi em !
tranhodung - saigon 2008
Hoa rụng - Trần Hồ Dũng
NAM HÀNH BIỆT ĐỆ
Đạm đạm Trường Giang Thủy
Du du viễn khách hành
Lạc hoa tượng dữ hận
Đáo địa nhất vô thanh
Vi Thừa Khánh
bản dịch : Trần Hồ Dũng
Giã biệt em ,về phương Nam
Ảm đạm nước Trường Giang
bâng khuâng tình viễn khách
Hoa rơi mang mối hận
rụng xuống đất , lặng câm .
tranhodung. saigon , 1986
THƠ :
tâm sự cùng cánh hoa rơi
trần hồ dũng
Ơi một bông hoa vội lìa cành
giận đời , hay giận cả trời xanh
mà mang vào đất niềm câm lặng
nỗi lòng u uẩn cùng thiên thu
Chiều nay chợt nhớ câu thơ cổ
" hoa đã rụng rồi, hận vẫn đầy "
Hoa ơi !
hoa cứ rơi lặng lẽ
giận chi thế gian này
ta một đời như cỏ
Buồn khác gì hoa đâu
sai gon - 1986 .
Đạm đạm Trường Giang Thủy
Du du viễn khách hành
Lạc hoa tượng dữ hận
Đáo địa nhất vô thanh
Vi Thừa Khánh
bản dịch : Trần Hồ Dũng
Giã biệt em ,về phương Nam
Ảm đạm nước Trường Giang
bâng khuâng tình viễn khách
Hoa rơi mang mối hận
rụng xuống đất , lặng câm .
tranhodung. saigon , 1986
THƠ :
tâm sự cùng cánh hoa rơi
trần hồ dũng
Ơi một bông hoa vội lìa cành
giận đời , hay giận cả trời xanh
mà mang vào đất niềm câm lặng
nỗi lòng u uẩn cùng thiên thu
Chiều nay chợt nhớ câu thơ cổ
" hoa đã rụng rồi, hận vẫn đầy "
Hoa ơi !
hoa cứ rơi lặng lẽ
giận chi thế gian này
ta một đời như cỏ
Buồn khác gì hoa đâu
sai gon - 1986 .
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)