- Tạp chí Da Màu - Văn Chương Không Biên Giới - http://damau.org -
Chùm thơ Phạm Phú Hải
Phạm Phú Hải sinh 1950 tại Điện Ngọc, Điện Bàn, Quảng Nam. Từ 1964 đến nay, đã viết khoảng 1.000 bài thơ. Một phần của số bản thảo này được tập hợp thành 2 tập Gánh nước tưới sông và Thâm lâm ngâm từ thập niên 90 của thế kỷ trước, nhưng chưa xuất bản, vì giữa những người biên tập và tác giả có nhiều điều không hiểu nhau, nhất là về cách dùng từ, nên tác giả không đồng ý.
Phạm Phú Hải bị bệnh tâm thần phân liệt từ năm 1972, lúc tỉnh lúc mê. Mới đây hôm 19/4/2009, anh phải nhập viện vì bị tai biến.
Sáng nay, Ban Biên Tập Da Màu chúng tôi rất bàng hoàng nhận tin anh đã qua đời lúc 1h45-50, ngày 6-5-2009 tại nhà riêng, thành phố Đà Nẵng.
Để tưởng niệm nhà thơ, chúng tôi sẽ đăng trong hai ngày một số thơ trích từ tập bản thảo Thâm lâm ngâm (1994) theo sự đồng ý của gia đình và người đại diện, là nhà thơ – nhà thư pháp Hồ Công Khanh (hiện sống tại Đà Nẵng). Chúng tôi cũng được biết Nxb Giấy Vụn đang gấp rút xin bản quyền, tuyển lựa tác phẩm và huy động kinh phí để xuất bản tuyển thơ Phạm Phú Hải trong thời gian sắp tới.
Hôm nay, ở đây, mời bạn đọc đến với những dòng thơ đau đớn mê loạn của Phạm Phú Hải — khi nhà thơ nói về cõi thế với cái nhìn thấu triệt của kẻ điên, khi nhà thơ ca hát cho cái chết của người khác, cũng là ai điếu cái chết của chính mình.
pham-phu-hai
81.
Nắm xương thi sỹ tan rồi
Ngõ nào tung khỏi luân hồi thì tung
Nắm xương thi sỹ tan rồi
Ngõ nào ra khỏi luân hồi thì ra
82.
Trên trời có ông Giáng già
Bay và không chết không già không đau
Không xanh không ngủ không sầu
Như hoa vãng của một màu đó em
83.
Nghe tin anh chết bàng hoàng
Ngoài này tôi vẫn niết bàn từng đêm
Tại sao anh lại ngủ quên
Ngoài này tôi chẳng ngủ quên đêm nào
84.
Sáng mai thức dậy hỏi lòng
Bình minh tan giữa cánh đồng chiều nay
Hoàng hôn tan giữa nắng mai
Năm xưa tan giữa nắng dài là ta
85.
Anh về chén nước lại tràn
Mùa hoa lại thắm chim ngàn lại reo
Bình minh lại mọc trên đèo
Suối rừng lại réo rắt và ngày lên
Anh về chén nước đã vơi
Mùa hoa đã hết chim trời đã im
Hoàng hôn đã xuống im lìm
Suối rừng ngưng chảy chiêm bao đề từ
86.
Lão già cỡi con ngựa già
Trắng phau lừng lững bay qua ngọn đồi
Ngọn đồi người ngựa cùng trôi
Chao ôi ta thấy cuộc đời cũng mau
1972
Tiếng gà thơm xương trắng
Gió đi trên những nóc nhà
Hồn đi trên những tiếng gà đầu đêm
Chợt nghe xương cứng trở mềm
Từng hồi chuông rộ đổ rền dưới da
Gió về xa gió về xa
Thanh âm lẻ biệt tiếng gà vút cao
Lá tranh mái thấp xạc xào
Hồn rào rạt mộng đêm rào rạt hương
Xương nằm máy động bên xương
Hỏi thầm nhau một cõi thường ở đâu.
Trăm ông đầu bạc
Tặng em trai
Cuộc đời rồi cũng sẽ qua
Một mai rồi cũng sẽ già như nhau
Tưởng ngày tóc bạc phau phau
Tay gậy tay rượu tay râu khà khà
Trên đầu mây trắng bay qua
Dưới mây đầu trắng phất phơ níu chào
Em ơi, nhớ mới hôm nào
Mẹ ôm em nhẹ cắn vào tóc non
Tóc non bao giờ cũng thơm
Hai con mắt nhỏ mở tròn thơ ngây
Em ơi, mây trắng bay hoài
Khi chưa em đã đi đầy không gian
Đàn đàn mây trắng đàn đàn
Trăm ông đầu bạc hàng hàng nắm tay
Thênh thang chầm chậm ngày ngày
Mênh mang chầm chậm đầy đầy mênh mang
Miên man lồng lộng miên man
Lòng thanh thản bước bước tràn hư không.
Nấm râu
Sớm mai cạo nửa hàm râu
Để dành bớt nửa khi rầu nhổ chơi
Cuộc vui túy lộng bời bời
Nhào lui lộn tới một đời sẽ qua
Râu ơi rồi sẽ bỏ ta
Đi về đâu những xế tà trắng mây
Xanh chưa kịp độ thơ ngây
Cái nhăn nheo đến đứng đầy bốn bên
Mai ngày mộ địa nằm im
Râu ra rậm nấm rung rinh gió chiều.
Sầu như địa mộ
Chiều chiều ra mộ buông câu
Cá bơi xương trắng chiều sầu như bia
Hàng hàng ngang dọc phân chia
Óc diêm vương chảy dưới kia lạnh lùng.
© 2008 damau.org - Damau Literary Portal. All rights reserved.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét