16/12/13

Báo chí Bắc Kinh : Tàu chiến Mỹ đe dọa an ninh Trung Quốc

RFI

16/12/2013

Báo chí Bắc Kinh : Tàu chiến Mỹ đe dọa an ninh Trung Quốc

Tàu sân bay Liêu Ninh  họat động trên vùng biển đảo Hải Nam hôm 29/11/2013.
Tàu sân bay Liêu Ninh họat động trên vùng biển đảo Hải Nam hôm 29/11/2013.
REUTERS/Tân Hoa Xã/Hu Kaibing

Thanh Hà
Sau sự cố trên Biển Đông hôm 5/12 , buộc tàu chiến của Mỹ phải chuyển hướng, tránh để xảy ra tai nạn với tàu của Trung Quốc, báo chí Bắc Kinh tố cáo Hoa Kỳ đe dọa an ninh của Trung Quốc và tàu Mỹ « theo dõi và sách nhiễu » tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc.

Hoa Kỳ trong thông cáo đề ngày 13/12/2013 xác định tàu Mỹ hiện diện tại Biển Đông đang ở trong khu vực biển quốc tế khi xảy ra sự cố hôm 05/12/2013. Chiếc tàu tuần dương USS Cowpens của Hoa Kỳ có trang bị tên lửa dẫn đường, đã buộc phải chuyển hướng khẩn cấp, khi bị tàu của Trung Quốc chặn đường.
Nhưng trong ấn bản đề ngày hôm nay (16/12/2013), tờ Hoàn cầu Thời báo của Trung Quốc cho rằng USS Cowpens ngày 05/12/2013 đã tiến vào đến sát lãnh hải của Trung Quốc và đã thực sự là « một mối đe dọa đối với an ninh quân sự » của nước này.
Tờ báo của Trung Quốc còn đi xa hơn với những lời lẽ hăm dọa : « Nếu tàu hoặc phi cơ Mỹ xâm nhập vào hải hay không phận của Trung Quốc thì sẽ khó tránh khỏi một sự ‘đối đầu’ (…) Sức mạnh của Trung Quốc ngày càng lớn, Mỹ phải biết cách giao tiếp và phải tôn trọng Trung Quốc nếu không muốn để xảy ra đụng độ trên biển hay trên không ».
Cũng tờ báo này trích lời một chuyên gia quân sự của Trung Quốc xin được giấu tên, theo đó trong sự cố tại Biển Đông hôm đầu tháng, chiếc USS Cowpens đã « theo dõi và sách nhiễu »tàu sân bay mới của Trung Quốc là chiếc Liêu Ninh đang hiện diện trong khu vực. Vẫn theo chuyên gia này, tàu của Hoa Kỳ, chỉ còn cách vùng « phòng thủ của Trung Quốc » chưa đầy 45 km.
Cũng Hoàn cầu Thời báo cho rằng phía Mỹ đã « giả vờ ngây thơ » khi tiến vào vùng biển của Trung Quốc. Bắc Kinh khẳng định chủ quyền trên một diện tích 80 % tại Biển Đông.
Còn nhật báo China Daily trích lời một chuyên gia về Châu Á Thái Bình Dương của Trung Quốc, bênh vực cho hành động vừa qua của hải quân Trung Quốc. Chuyên gia này giải thích là « Trung Quốc đã chỉ có thái độ sau khi phía Hoa Kỳ đã phớt lờ trước cảnh báo » của tàu Trung Quốc.

Source : RFI


VOA - Ngoại trưởng Mỹ thúc đẩy nhân quyền, an ninh hàng hải nhân chuyến thăm VN


Ngoại trưởng Mỹ thúc đẩy nhân quyền, an ninh hàng hải nhân chuyến thăm VN

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry gặp Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng tại Hà Nội, ngày 16/12/2013.
Ngoại trưởng Mỹ John Kerry gặp Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng tại Hà Nội, ngày 16/12/2013Trà Mi-VOA
Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry thúc đẩy Hà Nội cải thiện nhân quyền và cung cấp tài trợ giúp bảo vệ biên giới lãnh hải nhân chuyến công du Việt Nam 4 ngày kết thúc vào ngày mai 17/12.

Có mặt tại thủ đô Hà Nội hôm nay 16/12, ông Kerry kêu gọi chính phủ Việt Nam phóng thích tù nhân lương tâm và nới lỏng quyền tự do truy cập internet cho người dân.

Tin AP dẫn lời Ngoại trưởng Mỹ cho hay trong buổi làm việc với Ngoại trưởng Việt Nam Phạm Bình Minh, ông đã nêu lên các mối quan ngại của Hoa Kỳ về thành tích nhân quyền đang bị chỉ trích của Hà Nội.

Ông Kerry nói đôi bên đã trao đổi thẳng thắn và cởi mở về vấn đề nhân quyền.

Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mỹ nhấn mạnh Việt Nam cần tiếp tục chứng minh có tiến bộ về nhân quyền và các quyền tự do của công dân bao gồm quyền tự do tôn giáo, tự do bày tỏ quan điểm, và quyền tự do lập hội. Bởi lẽ, nếu không, vẫn theo lời ông, các thành viên trong Quốc hội Mỹ có phần chắc sẽ phản đối việc mở rộng giao thương với Việt Nam kể cả việc Hà Nội tham gia vào Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương TPP và việc thực thi thỏa thuận hạt nhân dân sự mới đạt được giữa hai nước.

Ông Kerry cho hay nhân quyền vẫn là đề tài được tiếp tục thảo luận giữa đôi bên Việt-Mỹ.

Không tiết lộ chi tiết, nhưng Ngoại trưởng Mỹ cho biết đã đề cập đến các trường hợp cụ thể bị vi phạm nhân quyền tại Việt Nam.

Trong buổi làm việc với Ngoại trưởng Việt Nam Phạm Bình Minh, ông Kerry đã nêu lên các mối quan ngại của Hoa Kỳ về thành tích nhân quyền đang bị chỉ trích của Hà Nội.Trong buổi làm việc với Ngoại trưởng Việt Nam Phạm Bình Minh, ông Kerry đã nêu lên các mối quan ngại của Hoa Kỳ về thành tích nhân quyền đang bị chỉ trích của Hà Nội.
Về phần mình, Ngoại trưởng Phạm Bình Minh mô tả cuộc gặp với ông Kerry mang tính ‘xây dựng’. Ông Minh lặp lại quan điểm lâu nay của Hà Nội rằng hai bên Việt-Mỹ vẫn còn các bất đồng trong lĩnh vực nhân quyền.

Trước khi Ngoại trưởng Mỹ sang Việt Nam, 47 nhà lập pháp Hoa Kỳ đã gửi thư thúc giục ông kết nối vấn đề nhân quyền khi bàn về các vấn đề giao thương với Hà Nội.

Trong kiến nghị thư gửi ông Kerry trước chuyến đi Việt Nam, tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch yêu cầu ông đề nghị Việt Nam có những bước lập tức tỏ thiện chí, bao gồm phóng thích tù nhân chính trị, bỏ các điều khoản hình sự hóa tội chỉ trích nhà nước như 88, 79, hay 258 trong Bộ Luật Hình sự, cho phép công nhân và công đoàn tự do tổ chức nghiệp đoàn độc lập, và thông qua các luật thực thi Công ước Liên hiệp quốc chống Tra tấn.

Nhiều người mong đợi sẽ có vài tù nhân lương tâm được phóng thích với chuyến thăm của nhà ngoại giao hàng đầu Hoa Kỳ, quốc gia tiên phong cổ xúy dân chủ-nhân quyền trên thế giới và đặt nặng vấn đề nhân quyền trong các mối quan hệ với Việt Nam.

Luật sư Nguyễn Văn Đài, một cựu tù nhân lương tâm nổi tiếng của Việt Nam, là người liên hệ chặt chẽ với các nhà đấu tranh dân chủ và gia đình các tù nhân lương tâm trong nước.

Luật sư Đài cho biết trước khi Ngoại trưởng Mỹ đặt chân tới Việt Nam, ít nhất 3 tù nhân lương tâm đang bị giam cầm ở phía Nam đã được giới hữu trách tiến hành các thủ tục thông lệ yêu cầu ký đơn ‘nhận tội’ ‘xin khoan hồng’, một dấu hiệu cho thấy có thể họ sắp được phóng thích.

Luật sư Nguyễn Văn Ðài.Luật sư Nguyễn Văn Ðài.
Ông Đài không tiết lộ cụ thể tên của những tù nhân đó gồm những ai. Tuy nhiên, ông cho biết có một trường hợp đặc biệt của nhà giáo bất đồng chính kiến Đinh Đăng Định, người đang bị ung thư dạ dày trong trại giam.

Luật sư Đài:

“Gia đình anh Định được thông báo yêu cầu gửi hồ sơ lên để tòa án tối cao xem xét lại thủ tục Giám đốc thẩm cho anh ấy. Đây là một trường hợp rất hiếm. Bên quản lý trại giam và Bộ Công an cũng đã liên lạc với một số tù chính trị. Họ đã đến gặp gỡ các tù nhân này. Chuyện thả hay không chưa rõ ràng, nhưng chuyện họ đến tiếp xúc như vậy cũng là hơi bất thường.”

Tuy nhiên, luật sư Đài dự đoán các vụ phóng thích nếu có sẽ không diễn ra ngay sau chuyến thăm của ông Kerry, mà rất có thể là trong đợt ân xá trước Tết, vì Hà Nội không muốn mọi người cho rằng việc này được thực hiện vì áp lực hay để lấy lòng Hoa Kỳ.

Luật sư Đài tiếp lời:

“Thông thường như thế họ sẽ có nhiều cách, hoặc là giảm án, hoặc là dùng thủ tục Giám đốc thẩm để sửa bản án giảm án xuống bằng mức đã giam giữ trước đây, chứ còn khả năng đặc xá thì ít. Nếu đặc xá thì họ đã làm từ đầu tháng 12 rồi. Bây giờ còn hơn 1 tháng nữa đến Tết thì họ làm không kịp.”

Ngoài nhân quyền, một trong những vấn đề nằm cao trong nghị trình làm việc của ông Kerry nhân chuyến thăm Việt Nam là vấn đề an ninh hàng hải.

Hôm nay (16/12), Ngoại trưởng Mỹ loan báo khoản hỗ trợ trị giá 32,5 triệu đô la giúp các nước Đông Nam Á tăng cường an ninh hàng hải. Phân nửa số tiền này dành cho Việt Nam giữa bối cảnh tranh chấp Biển Đông căng thẳng.

18 triệu đô la trong ngân khoản Ngoại trưởng Kerry vừa loan báo sẽ giúp Việt Nam tăng cường khả năng tuần tra duyên hải và có thể phản ứng nhanh hơn trong các nhiệm vụ tìm kiếm-cứu hộ hay thảm họa thiên tai.

Ông Kerry cho biết thêm số tiền cũng sẽ được dùng để mua 5 tàu tuần tra cao tốc cho lực lượng tuần duyên Việt Nam vào năm tới.

Bộ Ngoại giao Mỹ cho hay với ngân khoản này, hỗ trợ về an ninh hàng hải Hoa Kỳ dành cho khu vực sẽ vượt trên 156 triệu đô la trong 2 năm tới.
Ngoại trưởng Mỹ thúc đẩy nhân quyền nhân chuyến thăm VN
Dù nói rằng sự hỗ trợ cho Đông Nam Á lần này không nhằm mục đích nhắm tới Trung Quốc, nhưng Ngoại trưởng Kerry nhấn mạnh khoản viện trợ được thiết lập để giúp các nước bảo vệ lãnh hải trước các hành động xâm lấn.

Ông nói hòa bình và ổn định tại Biển Đông là ưu tiên hàng đầu đối với Washington cũng như các nước trong khu vực và Hoa Kỳ phản đối các chiến thuật uy hiếp, gây hấn trong các tuyên bố chủ quyền.

Ông Kerry kêu gọi tăng cường các cuộc thảo luận và sáng kiến ngoại giao giữa Trung Quốc với các nước trong việc xử lý tranh chấp lãnh hải.

Ngoại trưởng Mỹ khẳng định bất kỳ tranh chấp nào cũng phải được giải quyết thông qua các định chế quốc tế.

Hình ảnh Ngoại trưởng Mỹ thăm sông nước Cà Mau

  • Người dân hiếu kỳ xem đoàn xe của Ngoại trưởng Kerry đi ngang qua.



15/12/13

VOA - Trò chuyện với 'Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam'

Trò chuyện với 'Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam'


Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mạng Lưới Blogger)
Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mạng Lưới Blogger)
Một trong những nhiệm vụ của Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam là trả lại đúng ý nghĩa và giá trị đẹp của hai chữ ‘nhân quyền’ vốn là những quyền căn bản rất bình thường ai sinh ra cũng phải được hưởng, không có gì là ‘nhạy cảm’ cả. Cho nên, hoạt động của chúng tôi không thách thức bất cứ đối tượng nào.
Các nhà hoạt động nữ trong nước vừa thành lập Hội Phụ Nữ Nhân quyền Việt Nam hôm 25/11 để tranh đấu-bảo vệ cho nhân quyền và nữ quyền giữa lúc thành tích nhân quyền của Việt Nam tiếp tục bị quốc tế lên án dù Hà Nội vừa trúng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc.

Thông cáo của tổ chức nói Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam đại diện một cách độc lập, công bằng và vô vị lợi cho toàn thể những người phụ nữ bị tổn thương về nhân quyền.

Giữa lúc những đòi hỏi nhân quyền còn bị cho là nhạy cảm tại Việt Nam, việc Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam công khai thành lập một tổ chức như vậy là một thách thức đối với nhà cầm quyền hay họ tự biến mình thành mục tiêu chịu thách thức?

Không được nhà nước công nhận chắc chắn khó tránh được những khó khăn, những người phụ nữ cổ xúy dân chủ-nhân quyền này tự chuẩn bị cho mình thế nào để có thể phát huy hoạt động? Làm thế nào để mọi việc không chỉ dừng lại ở tính khởi phát mà mang tính chất bền vững?

Đó cũng là nội dung cuộc trao đổi trên Tạp chí Thanh Niên VOA hôm nay với ba thành viên sáng lập tổ chức là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh ở Nha Trang, Nguyễn Hoàng Vi tại Sài Gòn, và Trần Thị Nga từ Hà Nam.

Như Quỳnh: Mục đích của tổ chức nhằm bảo vệ, phát huy nhân quyền; lên tiếng cho các phụ nữ bị đàn áp, sách nhiễu, bạo hành trong xã hội; lập hồ sơ báo cáo hằng năm về việc phụ nữ bị đàn áp ở Việt Nam để gửi các tổ chức NGO quốc tế, các cơ quan ngoại giao nước ngoài; phổ biến các tài liệu về quyền con người.
Rủi ro nếu có chúng tôi sẵn sàng đón nhận một cách an vui vì không có tự do nào được cho không.

Trà Mi: Vì sao cần có tổ chức Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam trong khi tại Việt Nam không thiếu các hội nhóm phụ nữ từ địa phương đến trung ương?

Trần Thị Nga: Các hội phụ nữ trong nước là những cánh tay nối dài của nhà cầm quyền cộng sản, họ không có bảo vệ người dân. 
Trần thị Nga (Thúy Nga)Trần thị Nga (Thúy Nga)

Như Quỳnh: Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam không chỉ bảo vệ những phụ nữ đấu tranh mà cả những phụ nữ bình thường. Một trong những hình thức hoạt động gần gũi nhất là phát Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền và các Công ước quốc tế Việt Nam đã ký liên quan đến quyền con người.
Chúng tôi cũng sẽ đi thăm các phụ nữ tranh đấu cho nhân quyền hay là người thân của những người tranh đấu cho sự tiến bộ của xã hội mà bị đàn áp.


Trà Mi: Các bạn chuẩn bị các phương án thế nào để có thể thực hiện kế hoạch suông sẻ giữa các biện pháp tăng cường đối phó của chính quyền đối với các hoạt động mà bị nhà nước gọi là ‘tuyên truyền’ ‘chống đối’?
Đoàn kết chính là sức mạnh để mình đi trên con đường vững chắc hơn.

Hoàng Vi: Không phải Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam ra đời tụi em mới đấu tranh. Trước giờ tụi em vẫn đấu tranh và luôn gặp những rủi ro đó. Tụi em chỉ có khả năng bảo đảm những việc làm của mình ở mức ôn hòa, không bạo động. Còn nhà cầm quyền đối phó thế nào, thái độ của họ em không lựa chọn được, em chấp nhận những rủi ro họ mang đến.

Như Quỳnh: Tôi từng đi phát Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và đã gặp phải những trở ngại. Việc Việt Nam vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc là một thuận lợi cho Phụ nữ Nhân quyền tiếp tục công việc của mình. Rủi ro nếu có chúng tôi sẵn sàng đón nhận một cách an vui vì không có tự do nào được cho không.

Trà Mi: Chị hy vọng sau khi Việt Nam vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc, mọi chuyện sẽ ‘dễ thở’ hơn?

Như Quỳnh: Mình không hy vọng như vậy. Mình hy vọng các nước dân chủ đã bỏ phiếu cho Việt Nam vào Hội đồng Nhân quyền phải có trách nhiệm giám sát. Trong 3 năm Việt Nam làm thành viên Hội đồng, chúng tôi có cơ hội thúc đẩy, nâng cao nhận thức của mọi người về nhân quyền.

Trà Mi: Giữa lúc những đòi hỏi nhân quyền còn bị cho là nhạy cảm tại Việt Nam, việc Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam công khai thành lập một tổ chức như vậy là một thách thức đối với nhà cầm quyền hay họ tự biến mình thành mục tiêu chịu thách thức?
Nguyễn Hoàng ViNguyễn Hoàng Vi

Hoàng Vi: Một trong những nhiệm vụ của Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam là trả lại đúng ý nghĩa và giá trị đẹp của hai chữ ‘nhân quyền’ vốn là những quyền căn bản rất bình thường ai sinh ra cũng phải được hưởng, không có gì là ‘nhạy cảm’ cả. Cho nên, hoạt động của chúng tôi không thách thức bất cứ đối tượng nào.  

Trà Mi: Một tổ chức tại Việt Nam không đăng ký sinh hoạt, không được nhà nước công nhận thì khó tránh khỏi khó khăn. Làm thế nào để một tổ chức không được nhà nước công nhận có thể tự bảo vệ mình trước khi nói tới chuyện bảo vệ người khác? Các thành viên trong hội nghĩ sao?

Như Quỳnh: Hiến pháp quy định dân có quyền lập hội. Các thông tư, nghị định, văn bản dưới Hiến pháp chế tài quyền của dân là đã sai về căn bản. Đó là cơ sở lý luận đầu tiên của chúng tôi. Nhân quyền là quyền của mỗi người, không phải là ân huệ xin-cho. Hy vọng với sự đi trước của chúng tôi, những người khác sẽ thấy nếu chúng tôi làm được thì họ cũng làm được.

Trà Mi: Theo các bạn, vì sao phụ nữ Việt Nam, dù ngày càng được tôn trọng và có vị trí hơn, nhưng sự tham gia vào đời sống chính trị-xã hội loại thuộc vào nhóm các nước trung bình kém?

Nguyễn Thị Nga: Có những người khi tham gia vào các công việc chính trị-xã hội bị nhà cầm quyền đàn áp, đe dọa, khủng bố. Vì vậy, nhiều người đã phải rút lui. Trong xã hội Việt Nam, phụ nữ vẫn còn bị kỳ thị, chưa được bình đẳng đích thực. Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam ra đời để kêu gọi phụ nữ Việt cần biết đến quyền của mình.

Trà Mi: Đã dấn thân thì ắt chịu thiệt thòi. Những thiệt thòi đó của phụ nữ Việt Nam so với các nước khác, khác nhau thế nào theo ghi nhận của các bạn?

Như Quỳnh: Khó khăn lớn nhất của phụ nữ Việt Nam đó là cân bằng trách nhiệm xã hội với cuộc sống gia đình vì tập tính đàn ông Việt Nam chưa có thói quen chia sẻ, giúp đỡ gánh nặng gia đình với phụ nữ. Trường hợp của tôi là một ví dụ. Khi an ninh đến sách nhiễu công ăn việc làm của chồng vì các hoạt động của tôi đã tạo ra mối bất hòa trong gia đình rất lớn, tạo ra áp lực rất nặng nề. Một tôi phải chấp nhận từ bỏ chuyện xã hội. Hai là chọn chuyện gia đình. Nhưng khi chọn chuyện gia đình mình có cảm thấy thật sự là mình hay không, mình có thể thoải mái với sự lựa chọn đó hay không, lại là một vấn đề khác.

Trà Mi: Các bạn nhận xét thế nào về ý thức nhân quyền của người dân Việt Nam?

Hoàng Vi: Người ta không có nhận thức nhân quyền là gì. Phần đông do thiếu hiểu biết nên mới sợ hãi. Để người dân bớt sợ hãi, phải cho họ hiểu được đúng nghĩa từ nhân quyền. Số đông hiểu biết sẽ dẫn đến sự thay đổi.

Trà Mi: Cùng với sự phát triển của truyền thông xã hội, hoạt động xã hội dân sự cũng có chiều hướng gia tăng. Tại Việt Nam đã xuất hiện nhiều hội nhóm dân sự như Mạng lưới blogger Việt Nam, Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự, Phụ nữ nhân quyền VN. Làm thế nào để những dấu hiệu khởi phát này có tính chất bền vững hơn là mang tính phong trào?

Hoàng Vi: Nó dựa vào sự kiên trì của chúng ta. Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo. Mặc cho sự đàn áp, mình vẫn đi theo con đường mình chọn thì sự thay đổi từ từ sẽ đến.

Nguyễn Thị Nga: Đoàn kết chính là sức mạnh để mình đi trên con đường vững chắc hơn.

Trà Mi: Cảm ơn những người Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam đã dành thời gian cho chương trình hôm nay. Chúc các bạn thành công.
Bấm vào nghe toàn bộ cuộc thảo luận




VOA

Đông Tây Hai Ngả của Ukraine


Friday, December 13, 2013

Đông Tây Hai Ngả của Ukraine



Nguyễn-Xuân Nghĩa - Ngày 131213

Những chuyển động quốc tế bên dưới cuộc khủng hoảng

 * Dân biểu tình trưng cờ Liên Âu và nhìn về hướng Tây * 


Từ ba tuần nay, biến động bùng nổ tại Ukraine khi hàng chục vạn người xuống đường biểu tình tại thủ đô Kiev và nhiều thành phố khác. Cao điểm là những vụ xung đột trực diện với cảnh sát và việc bức tượng của Lenin bị đập nát tại Kiev trong tiềng reo hò của dân chúng vào Chủ Nhật mùng tám.

Mọi chuyện có vẻ khởi đầu khi Chính quyền của Tổng thống Viktor Yanukovich bất ngờ từ chối ký bản hiệp định Liên kết và Tự do Thương mại với Liên hiệp Âu châu dự trù tiến hành tại Thượng đỉnh kỳ ba của cơ chế gọi là "Đối tác Miền Đông" được tổ chức trong hai ngày 28-29 Tháng 11 tại thủ đô Vilnius của Cộng hoà Lithuania. Quyết định ấy khiến nhiều người nổi giận, coi là Yanukovich bị Liên bang Nga ép phải từ chối hợp tác với Âu Châu dân chủ, cho nên họ đòi chấm dứt "chế độ xấu hổ và nhục nhã" của Ukraine.

Theo dõi vụ khủng hoảng tại Ukraine, các nhà bình luận có thể nghĩ Yanukovich tương đối kiểm soát được tình hình khi báo trước việc không ký kết với Liên Âu dù ông vẫn dự hội nghị tại Vilnius và qua Thứ Ba mùng ba còn viếng thăm Trung Quốc rồi Liên bang Nga. Dù cảm nghĩ ấy có thể chỉ đúng một phần thì cũng là bài học cho nhiều người. Cho nên xin tìm hiểu trước....


***

Nội Tình Ukraine và Đòn Phép Yanukovich


Ngón võ đầu tiên là Yanukovich đồng ý gặp ba lãnh tụ có thể nói lên tiếng nói chung của dân biểu tình là ba cựu Tổng thống Leonid Kravchuk (1991-1994), Leonid Kuchma (1994-2005) và Viktor Yushchenko (2005-2010).

Quả nhiên là ba nhân vật đó chỉ có thể thống nhất lập trường trên mẫu số chung nhỏ nhất. Họ không nêu đòi hỏi gì hơn là Nội các của Thủ tướng Nikolai Azarov phải từ chức, trả tự do cho người biểu tình bị bắt giữ và trừng phạt các viên chức đã đàn áp dân biểu tình hôm 30. Yanukovich có thể xé lẻ ba người đối lập vì họ khó đồng ý với nhau về nhiều đòi hỏi lớn lao hơn. Thí dụ như giải tán Quốc hội và tổ chức bầu cử lại để chế độ sau này sẽ quyết định về việc giao thương với Âu Châu ở hướng Tây hay Liên bang Nga ở hướng Đông.

Thật ra, ba nhân vật trên đều không phải là những người lãnh đạo cuộc biểu tình. Yanukovich nhắm vào việc chia rẽ ba nhân vật khác ở đằng sau.

Một là chính trị gia gốc võ sư Vitali Klitschko, một lãnh tụ hùng biện của Liên đoàn Dân chủ Ukraine cho Cải cách, được Sáng viện Konrad Adenauer của đảng Dân chủ Thiên Chúa giáo tại Đức yểm trợ. Hai là Dân biểu Arseniy Yatsenuk, thủ lãnh đảng Tổ Quốc của cựu Thủ tướng Yulia Tymoshenko đang ở trong tù – hôm 13 tháng trước, Liên Âu yêu cầu là bà Tymoshenko phải được tự do thì mới có thể ký Hiệp ước. Người thứ ba là Oleh Tyahnybok, lãnh tụ đảng Sloboda có tinh thần quốc gia, nhưng nhuốm mùi cực hữu.

Với các nhân vật đối lập này, Yanukovich cũng nghĩ đến đòn bẻ đũa từng chiếc.

Kinh nghiệm cho các nhà đấu tranh cho dân chủ: hai lãnh tụ của cuộc "cách mạng màu da cam" năm 2004 là Viktor Yushchenko và Yulia Tymoshenko đã cạnh tranh với nhau mà thất bại. Sau khi Yanukovich đắc cử Tổng thống, nguyên Tổng thống Yushchenko còn làm chứng để cáo buộc Thủ tướng Tymoshenko tội tham nhũng!

Thứ ba, Yanukovich còn hy vọng rằng dân biểu tình chỉ là thanh niên sinh viên, và lực lượng thợ thuyền hay doanh gia chưa tham dự. Và dù sao phong trào chống đối vẫn chỉ thu hẹp ở các tỉnh miền Tây, xưa nay vẫn thiên về Âu Châu, chứ không lan qua miền Đông, vốn dĩ vẫn muốn gắn bó với Liên bang Nga.

Sự thể có khi lại không được lạc quan như vậy, chúng ta  phải nhìn rộng ra ngoài.


***


Trận Chiến Đông Tây Tại Ukraine


Trong khi Yanukovich giở võ với dân biểu tình thì cả Liên Âu và Hoa Kỳ lại có phản ứng mạnh.

Cầm đầu nền ngoại giao Liên Âu là nữ Nam tước Catherine Ashton đã tới đặt vấn đề với Tổng thống Ukraines và tiếp xúc với các lãnh tụ biểu tình vào hôm Thứ Ba mùng ba. Hôm sau, Ngoại trưởng Đức có mặt bên đoàn biểu tình tại Kiev. Phụ tá Ngoại trưởng Hoa Kỳ là Victoria Nuland đem kẹo bánh úy lạo dân biểu tình và kêu gọi chấm dứt đàn áp. Cả Quốc hội Âu châu lẫn Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đều cho biết rằng Ukraine có thể bị trừng phạt về kinh tế, trong khi bà Ashton thông báo hôm Thứ Tư 11 rằng dù có gặp vấn đề kinh tế trong ngắn hạn, Tổng thống Yanukovich hy vọng ký kết hiệp ước với Âu Châu.

Giữ im lặng khá lâu, mãi đến Thứ Năm 12, Tổng thống Vladimir Putin mới nói ra quan điểm của mình trong bài diễn văn về Tình hình Liên bang. Rằng vì quyền lợi của dân Ukraine, Chính quyền Kiev nên hợp tác với Nga.

Diễn giải cho dễ hiểu, hai khối Đông Tây đều đang tác động về kinh tế và chính trị. Vì vậy, câu chuyện không chỉ thu gọn vào hai khuynh hướng thiên Âu hay thiên Nga trong xã hội Ukraine.

Chuyện ấy khiến ta phải nhìn xa hơn những đòn phép của Viktor Yanukovich.

Ukraine từng là một nước Cộng hoà cột trụ trong Liên bang Xô viết và là vùng trái độn của Nga với các nước Đông Âu trong khối Xô viết cũ. Sau khi Liên Xô tan rã cuối năm 1991, Nga bị khủng hoảng mất chục năm và chỉ tạm ổn định dưới triều đại Vladimir Putin, người đã làm Thủ tướng, rồi Tổng thống, rồi Thủ tướng, rồi lại tái đắc cử Tổng thống từ năm ngoái với phương pháp ngày càng độc đoán hơn. Trong thời gian đó, các nước Đông Âu thoát khỏi ách Xô viết đều cải cách về kinh tế lẫn chính trị để gia nhập Liên Âu rồi Minh ước NATO.

Khi đã củng cố thế lực, và nhân khi hai khối Âu-Mỹ lâm khủng hoảng tài chánh năm 2008 thì Putin chinh phục lại ảnh hưởng đã mất của Liên Xô ở vòng ngoại vi của Nga, và đẩy lui phong trào dân chủ tại Trung Âu. Georgia bị tấn công vào Tháng Tám năm 2008, Ukraina bị bắt bí về khí đốt đầu năm 2009. Cuộc cách mạng màu da cam của Ukrain bị đẩy lui, phe thân Nga của Yanukovich lên lãnh đạo, lãnh tụ phong trào dân chủ là Timoshenko vào tù.

Từng có kinh nghiệm đẫm máu với Nga Xô, bốn nước Đông Âu theo dõi kỹ chuyện này trước sự thờ ơ của dư luận Mỹ. Đó là Ba Lan, Hung Gia Lợi, Cộng hoà Tiệp và Cộng hoà Slovakia (hai nước này là hậu thân của Cộng hoà Tiệp Khắc). Họ đã lập ra "Nhóm Visegrad" từ năm 1991 - Visegrad là một địa danh lịch sử cả ngàn năm của Đông Âu - và vận động Liên Âu, NATO cùng Hoa Kỳ quan tâm hơn nữa về mối nguy từ phía Đông, từ Liên bang Nga.

Từ đấy, Liên Âu phát huy sáng kiến xây dựng thế đối tác với miền Đông (Eastern Partnership) do Ba Lan và Thụy Điển đề nghị từ năm 2009. Chủ yếu là để lôi kéo sáu nước miền Đông còn nằm trong quỹ đạo Nga, là Georgia, Ukraine, Armenia, Moldovia, Belarus và Azerbaijan, cùng hội nhập kinh tế rồi chính trị với Liên Âu.

Bên kia chiến hào kinh tế, Putin lập ra Liên hiệp Quan thuế với Belarus và Kazakhstan từ đầu năm 2010, nhưng có tham vọng mở ra một Liên hiệp Âu Á về quan thuế (Eurasian Custom Union) - dưới sự lãnh đạo và thực thi của bộ máy an ninh Nga – vào năm 2015 để hội nhập các nước từ Âu Châu sang tới Viễn Đông, kể cả Trung Quốc và Việt Nam. Việc Putin vừa qua Việt Nam và đang vận động Nam Hàn nằm trong chiều hướng đó.

Chúng ta hiểu vì sao báo chí quốc doanh tại Việt Nam phải gỡ bỏ tin tức và hình ảnh bức tượng Lenin bị lật đổ và đập nát. Điều ấy cho thấy sự chọn lựa của Hà Nội: họ vẫn bảo vệ cái xác chết chưa chôn là chủ nghĩa cộng sản.


***

Bài Học Gần Xa


Nhìn lại thì giữa cơn khủng hoảng của khối Euro, Liên Âu cố dùng đòn bẩy kinh tế - tự do ngoại thương – để lôi kéo các nước miền Đông về phía Âu Châu dân chủ. Đó là kế hoạch Đối Tác Miền Đông Eastern Partnership. Liên bang Nga lại rất e ngại một xứ Ukraine theo kinh tế tự do và được sự bảo vệ của Minh ước NATO nên cũng dùng đòn bẩy kinh tế, và võ khí năng lượng, để duy trì ảnh hưởng của mình. Và Putin còn muốn bành trướng thế lực qua Trung Á đến tận Viễn Đông nhờ kế hoạch Thuế quan Âu-Á.

Khi vào cuộc, siêu cường của khối Euro là nước Đức ủng hộ dự án Đối Tác Miền Đông vì có thể làm giảm ảnh hưởng của sáng kiến xuất phát từ Pháp là hội nhập các nước Địa trung hải ở miền Nam. Nhưng nước Đức chỉ yểm trợ Ukraine trong chừng mực là không gây mâu thuẫn nặng với Nga, đến nay vẫn là nguồn cung cấp năng lượng đáng kể. Nhìn như vậy, ta có thể suy đoán ra khả năng tác động của một đại gia mới nổi về năng lượng là Hoa Kỳ.

Khi vào cuộc, Nga vi phạm quy định của Tổ chức Thương mại Thế giới WTO – mới gia nhập năm ngoái sau 18 năm thương thuyết - để bắt bí Georgia và Ukraine. Đã vậy, Nga còn gây khó cho nhiều nước, trong đó có Hoa Kỳ, Cananda, Brazil hay Moldovia về việc nhập cảng nông sản và lương thực với những tiêu chuẩn tùy tiện và đáng ngờ. Liên Âu đã lập hồ sơ truy tố và Hoa Kỳ cùng tham gia vụ kiện!

Theo quy ước Liên Âu, mỗi nước trong 28 thành viên (Croatia là thành viên vừa gia nhập Tháng Bảy vừa rồi) sẽ là chủ tịch luân phiên trong sáu tháng. Chủ tịch hiện nay là Lithuania, một trong ba nước Cộng hoà Baltic triệt để chống Liên Xô và bảo vệ quyền độc lập trong suốt thời Chiến tranh lạnh và thường xuyên bị Liên bang Nga đe dọa. Bên cạnh đó, Ba Lan là một nước tích cực yểm trợ các nước đã thoát khỏi ách Xô viết.

Tháng 11 vừa qua, Lithuania tổ chức thượng đỉnh Liên Âu về Đối Tác Miền Đông tại Vilnius chính là để các nước thảo luận việc thương thuyết hiệp định tự do ngoại thương và hợp tác với Georgia, Ukraine, Moldovia và Armenia. Khi Ukraine từ chối liên kết với Âu Châu và được Putin ve vãn  thì ta hiểu rằng trận đánh Đông-Tây vẫn tiếp tục, trước sự quan sát của Georgia và Moldovia cùng nhiều nước Đông Âu khác.

Trông người lại ngẫm đến ta.

Hãy lấy giả thuyết là hai miền Nam Bắc của Việt Nam cũng xoay theo hai ngả. Vì lý do địa dư lẫn lịch sử, miền Bắc có thể thiên về giải pháp hội nhập với Trung Quốc, mà miền Nam lại muốn kết hợp với các nước Đông Nam Á để tìm sự thịnh vượng và dân chủ, nhờ sự hỗ trợ của Nhật Bản, Ấn Độ, Úc và Hoa Kỳ. Trong giả thuyết đó, nếu người Việt Nam không thống nhất được nhận thức và quan điểm về quyền lợi thì xứ sở sẽ lại phân hóa, bị phân ranh Nam-Bắc và khó có hòa bình, tương tự như Ukraine trên vết nứt địa chấn chính trị Đông-Tây.

Nhưng giả thuyết ấy hoàn toàn không có!

Người Việt Nam ở cả hai miền đã thống nhất nhận thức và quan điểm về quyền lợi. Vết nứt là giữa lãnh đạo ở Hà Nội với đa số người dân ở dưới....

Source : dainamax tribune

TS. Phạm Chí Dũng - Việt Nam - TPP: Ai mua chính trị không?

Việt Nam - TPP: Ai mua chính trị không?

Cập nhật: 20:01 GMT - chủ nhật, 15 tháng 12, 2013

Lãnh đạo Mỹ và Việt Nam
TPP là một trong những chủ đề đàm phán quan trọng song phương Việt - Mỹ hiện nay
Hy vọng cuối cùng về một kết quả “kết thúc đàm phán cuối năm 2013” đã tan chảy trong nỗi phiền muộn đông cứng của giới lãnh đạo kinh tế Việt Nam. Lần cuối cùng trong năm nay, Hội nghị bộ trưởng các nước tham gia đàm phán Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP) tại Singapore đã kết thúc ngày 10/12 mà không khởi sự được bất kỳ thỏa thuận quan yếu nào đối với đất nước của sáu năm suy thoái kinh tế.
Ông Trần Quốc Khánh, Trưởng đoàn đàm phán TPP Việt Nam, đã không giấu nổi vẻ thất vọng khi trả lời phỏng vấn của báo giới trong nước: đàm phán trong lĩnh vực hàng hóa, lĩnh vực có ý nghĩa quan trọng nhất, lại khá trì trệ.

Bởi chỉ sau cửa ải khó khăn nhất về mặt quan niệm, giới chức chủ trì TPP như Mỹ và 4 quốc gia khác mới có thể xem xét về những nội dung bị xem là “trì trệ” trong việc xuất khẩu hàng hóa của Việt Nam sang các nước nội khối.
Trước và sau vòng đàm phán thứ 19 tại xứ sở dầu mỏ Brunei vào tháng 8/2013, cũng ông Khánh đã không dưới hai lần thốt lên kỳ vọng về một không khí hạnh vận cho phái đoàn của ông. Rất tương xứng với tâm trạng sốt ruột của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ở New Jork vào tháng 9/2013, bất cứ ai trong giới thuộc cấp điều hành kinh tế cũng đều thấm thía việc “công nhận Việt Nam là một nền kinh tế thị trường hoàn chỉnh” vẫn là cửa ải đầu tiên mà những người đang cố gắng hoàn chỉnh chủ thuyết “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” phải vượt qua.
Cho dù luôn được báo giới đảng tuyên truyền “Việt Nam sẽ là quốc gia hưởng lợi nhất trong TPP”, nhưng điều tréo ngoe là sự thụ hưởng ấy vẫn rất mơ hồ, nếu chiếu theo một quy định không thể “linh hoạt” trong TPP là hàng hóa xuất khẩu của Việt Nam phải có xuất xứ từ các nước nội khối hiệp định này.

'Một điều kỳ lạ'

"Suốt ba năm qua Hà Nội vẫn hầu như chẳng làm gì để bổ túc cho hồ sơ ứng cử viên TPP như cải cách kinh tế và giảm tính độc quyền của khối doanh nghiệp nhà nước, tăng tính minh bạch và tính hữu dụng cho cuộc chiến chống tham nhũng, kể cả một số vấn đề liên quan khác như môi trường, quyền lập hội lao động…"
Rào cản kỹ thuật này là quá cao và đầy gai nhọn, bởi cho tới nay, khoảng 80-90% nguyên phụ liệu dùng để sản xuất hàng xuất khẩu của nển kinh tế Việt Nam vẫn phụ thuộc vào Trung Quốc, và hơn thế là dường như không thể thoát khỏi vòng kềm tỏa từ ý chỉ của Bắc Kinh.
Cùng với việc Trung Quốc không phải là một thành viên của TPP, điều quá khó cho nền kinh tế Việt Nam chắc chắn sẽ được giải thích theo cách nhìn “trì trệ” của ông Trần Quốc Khánh, và càng khó hơn nhiều nếu Nhà nước Việt Nam bắt buộc phải chuyển đổi vùng nhập khẩu nguyên liệu nếu muốn hưởng một chút lợi lộc từ sáng kiến “xoay trục” sang phương Tây mới phát tiết trong gần một năm qua.
Đã qua hẳn cái thời đầy ưu ái nhưng không thể tận dụng được hai cơ chế Hiệp định song phương thương mại Việt - Mỹ và thành viên Tổ chức thương mại thế giới. Trong đúng một con giáp được coi là lãng mạn ấy, nền kinh tế Việt Nam đã chỉ duy nhất một lần được xem là “cất cánh” với tốc độ tăng tiến như vũ bão của hai thị trường đầu cơ bất động sản và chứng khoán. Thế nhưng sau đó, chính gia tốc đầu cơ đã giết chết mômen sinh lực cuối cùng của nền kinh tế này. Tất cả đều trở nên què quặt và cuối cùng phải nhờ vào một nguồn ngoại viện mới: TPP.
Khác rất nhiều với các báo cáo tô hồng “kinh tế đang ổn định” của giới chức chính phủ, TPP dĩ nhiên là một lối thoát, thậm chí là một lối mở tươi lành nhất mà chính thể một đảng ở Việt Nam có thể vận dụng để ít nhất cũng tạm làm yên lòng dân chúng, hạn chế được phần nào những phẫn uất của dân nghèo về sự tàn bạo của các nhóm lợi ích, và cách nào đó tạm thời kìm giữ những ý tưởng hoặc hành động cần phải thay đổi thể chế chính trị.
Thế nhưng điều kỳ lạ là dù vẫn ngầm xem TPP là một cái phao cứu sinh, trong suốt ba năm qua Hà Nội vẫn hầu như chẳng làm gì để bổ túc cho hồ sơ ứng cử viên TPP như cải cách kinh tế và giảm tính độc quyền của khối doanh nghiệp nhà nước, tăng tính minh bạch và tính hữu dụng cho cuộc chiến chống tham nhũng, kể cả một số vấn đề liên quan khác như môi trường, quyền lập hội lao động…

Ai mua chính trị?

Thứ trưởng Bộ Công thương Trần Quốc Khánh
Thứ trưởng Bộ Công thương Trần Quốc Khánh thừa nhận VN cân nhắc quyết định về TPP 'từ góc độ chính trị'
Nguyên do sâu xa nào đã ngăn cản tiến trình Việt Nam gia nhập TPP và làm cho sự vụ này bị “lỗi hẹn” - như cách mô tả đầy văn hoa của báo chí Việt Nam - trong thời gian qua?
Sau một chuỗi thất vọng, cuối cùng trưởng đoàn đàm phán TPP Việt Nam Trần Quốc Khánh đã lần đầu tiên buột ra một ẩn ức bấy lâu nay: “Việt Nam đã khẳng định với các nước tham gia đàm phán TPP là do xuất khẩu hàng hóa là quyền lợi quan trọng của Việt Nam, nên xuất khẩu đàm phán hàng hóa cần đạt được những tiến triển đủ lớn để Việt Nam có thể cân nhắc xem xét và đưa ra các quyết định trong các lĩnh vực đàm phán khác, kể cả quyết định mang tính chính trị”.
Lần đầu tiên, phạm trù “chính trị” được giới quan chức Việt Nam tiết lộ trong một ngữ cảnh gắn liền với TPP, cho dù trước đó giới hoạt động nhân quyền Hoa Kỳ và quốc tế đã nói thẳng về một điều kiện song hành về chính trị - kinh tế đối với Hà Nội. Vào giữa năm 2013, một nghị sĩ của Cộng đồng châu Âu còn không úp mở là họ không những có thể ủng hộ mà còn có thể vận động cho Việt Nam tham gia vào TPP và cả Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc, nhưng với điều kiện quốc gia này phải hành xử một cách thực chất đối với những cải thiện về quyền con người.
Nhưng sau hơn 4 tháng kể từ cuộc gặp Trương Tấn Sang - Barak Obama tại Washington, hồ sơ vi phạm nhân quyền Việt Nam trên bàn các tổ chức nhân quyền quốc tế vẫn tiếp tục dày lên. Những báo cáo gần đây của Tổ chức Ân xá quốc tế và Tổ chức Nhân quyền quốc tế mô tả Nhà nước Việt Nam đã không có bất cứ tiến bộ gì trong thời gian qua. Thậm chí vào ngày nhân quyền quốc tế 10/12 năm nay, việc kỷ niệm của một số blogger còn bị khống chế, sách nhiễu công khai, và cụm từ “nền nhân quyền mắm tôm” cũng phát sinh từ thực tế chẳng mấy hoan hỉ ấy.
Trong lúc tạm gác lại chủ trương bắt bớ vì lý do mở cửa đối ngoại, hiện hữu đáng buồn là một bộ phận không nhỏ giới chức lãnh đạo và an ninh lại đang “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc” đến một nền văn hóa đấm đá nhân quyền. Tất cả các nhân vật dân chủ và bất đồng, không phân biệt thành phần và tôn giáo giáo, nếu không được sự quan tâm đầy đủ của chính giới quốc tế đều có thể bị o ép và bị đối xử với đẳng cấp văn hóa vùng đáy, đặc biệt ngay tại thủ phủ của bản Tuyên ngôn độc lập và thành phố mang tên Bác Hồ.

'Con bài ngã giá'

"Muốn có tất cả nhưng lại chẳng muốn trả giá, hoặc nếu phải trả giá thì chỉ là một cái giá rất rẻ, không thể nói những nhà lãnh đạo Việt Nam thực sự khôn ngoan trong các toan tính cá nhân được quyết định bởi chủ nghĩa tập thể của họ"
Tình trạng luật sư công giáo Lê Quốc Quân - một trong những tiêu điểm mà giới hoạt động nhân quyền quốc tế đặc biệt chú tâm, cũng chẳng khá gì hơn. Sau vòng đàm phán từ 19 ở Brunei không mang lại một kết quả thuận lợi nào cho phía Việt Nam, điều được trưởng đoàn đàm phán Trần Quốc Khánh ẩn dụ là “quyết định mang tính chính trị” đã lộ diện bằng phán quyết ba chục tháng tù giam cho vị luật sư tranh đấu cho dân chủ. Rất tương đồng, người em trai của ông Quân cũng bị ghép vào tội trốn thuế và lãnh mức án sơ thẩm 28 tháng tù giam sau đó không lâu.
Thân phận và số phận của các nhân vật bất đồng chính trị khác trong trại giam cũng chẳng hề khả quan hơn Lê Quốc Quân. Giới dân chủ nhân quyền nói thẳng rằng đó là những con bài chính trị mà nhà nước muốn dùng để trao đổi, ngã giá một khi cần thiết.
Rõ là mọi chuyện chưa hề kết thúc, và cứ đà này thì còn lâu mới hết chuyện để nói.
Khác hẳn với các đợt thả tù chính trị liên tiếp ở Miến Điện và lòng chân thành đáng khen ngợi của Tổng thống Thein Sein, Hà Nội vẫn đang tự dìm mình trong một tâm thế cố chấp và tự kỷ. “Tài nguyên nhân quyền” - thứ tài sản còn sót lại trong một đất nước đã bị cạn kiệt gần như tất cả các nguồn tài nguyên, có vẻ trở nên sáng giá hơn bao giờ hết.
Muốn có tất cả nhưng lại chẳng muốn trả giá, hoặc nếu phải trả giá thì chỉ là một cái giá rất rẻ, không thể nói những nhà lãnh đạo Việt Nam thực sự khôn ngoan trong các toan tính cá nhân được quyết định bởi chủ nghĩa tập thể của họ. Sự chùng kéo như thế càng khiến thời gian trôi qua một cách uổng phí, nền kinh tế càng có vô số cơ hội lao dốc, dân tình càng thán oán và ngày càng dày dạn các phản ứng xã hội liều lĩnh…, trong khi không có bất kỳ một cải thiện nào để cứu vãn quốc gia.

'Không thể có tên'

John Kerry
Việt Nam có thể tranh thủ ra sao chuyến thăm của Ngoại trưởng Mỹ John Kerry lần này để thúc đẩy TPP?
Thời điểm cuối năm 2013 đã đến rất gần. Một cái tết Nguyên đán cũng đang tiến sát cận ranh chịu đựng của người dân và cả các ngân hàng Việt Nam - những kẻ đang phải đối mặt với nguy cơ tan rã. Nhưng ráng hồng đầu tiên của cầu vồng TPP vẫn chưa hề hiện ra.
Cho dù vẫn có lời hứa hẹn vòng đàm phán kế tiếp vào tháng Giêng năm 2014 có thể mang lại một kết quả khả quan nào đó, nhưng thực tế hiển nhiên là giờ đây Việt Nam không còn là ưu tiên số một trong con mắt người Mỹ, và trong danh sách đối tác kinh tế chủ lực của Nhà Trắng chắc chắn không thể có cái tên Hà Nội.
Cho dù Ngoại trưởng John Kerry luôn hứa hẹn “Nơi nào có quyền lợi chung thì nơi đó Mỹ và Việt Nam có thể hợp tác”, điều được xem là “thành tâm chính trị” của Hà Nội mới là lời hứa có giá trị nhất trong bối cảnh nhập nhoạng hiện thời.
Không mang tính thực chất trong chuyến viếng thăm Việt Nam vào giữa tháng 12/2013, lần đáp từ thứ 14 của ngoại trưởng John Kerry chỉ có ý nghĩa như một sự tái tạo hình ảnh của Hoa Kỳ cùng ảnh hưởng văn hóa của nó trong lòng dân chúng xứ sở cựu thù.
Tất cả chỉ có thế.
Bài viết phản ánh quan điểm riêng và văn phong của tác giả, một nhà báo tự do đang sinh sống ở Sài Gòn.
Source : BBC

BBC - 'Ông Dương Chí Dũng biết trước kết cục?'


'Ông Dương Chí Dũng biết trước kết cục?'

Cập nhật: 19:11 GMT - chủ nhật, 15 tháng 12, 2013

Ông Dương Chí Dũng trước tòa
Ông Dương Chí Dũng tỏ ra 'bình thản' trước tòa dù bị đề nghị mức án 'tử hình'.
Bị cáo chính trong vụ án 'tham ô tài sản' và 'cố ý làm trái gây hậu quả nghiêm trọng' ở Tông Công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines) đang chờ Tòa sơ thẩm tuyên phạt chiều thứ Hai, có thể đã "biết trước hình phạt" đối với bản thân, theo ý kiến quan sát từ Việt Nam.
Vì lý do này mà ông Dương Chí Dũng, nguyên Tổng giám đốc Vinalines, nguyên Cục trưởng Cục Hàng hải, Bộ Giao thông Vận tải, đã có thái độ 'bình thản' trước phiên Tòa, thậm chí đã "đọc cả thơ trước tòa" khi được 'phát biểu lời cuối', một diễn biến được cho là 'không bình thường', vẫn theo bình luận từ trong nước.

Ông nói: "Tôi không biết là ông ấy có biết hay không, bởi vì ở đằng sau những vụ xử có tính chất trình diễn như thế này, khó ai biết được ở đằng sau nó là như thế nào,
Hôm 15/12/2013, Tiến sỹ Nguyễn Quang A nói với BBC vụ xử ông Dương Chí Dũng và các 'đồng phạm' trong cùng vụ án chỉ có tính chất 'trình diễn'.
"Cũng như là khi mà ông ấy bị khởi tố, người ta cũng đã cung cấp trước thông tin cho ông ấy, để cho ông ấy bỏ chạy."
"Khi mà cái việc ấy, người ta tin vào công lý của tòa án và sự nhìn nhận của cơ quan xét xử sẽ đánh giá đúng thực tế người ta có phạm tội không, cho nên thái độ bình tĩnh, tôi cho đó là bình thường thôi"
Luật sư Ngô Ngọc Thủy
Tiến sỹ Quang A cho rằng có thể suy đoán một phần nào về khả năng mà hình phạt mà ông Dương Chí Dũng có thể bị tuyên.
Ông nói: "Có thể bản án sẽ rất cao, nhưng giữa chừng, khi thụ án được một thời gian, thì có thể được giảm".
Hôm Chủ Nhật, một trong ba luật sư tham gia bảo vệ quyền lợi của ông Dương Chí Dũng tại Tòa cho rằng thái độ 'bình thản' của thân chủ của ông là 'bình thường'.
Luật sư Ngô Ngọc Thủy nói:
"Ông Dũng là người trưởng thành, có học và ông hiểu được vấn đề của vụ án, cho nên tôi cho rằng chả lẽ cứ phải khóc lóc, cứ phải vật vã,
Luật sư Ngô Ngọc Thủy
Ông Ngô Ngọc Thủy nói nhóm luật sư bào chữa tin rằng ông Dương Chí Dũng 'không tham ô'.
"Khi mà cái việc ấy, người ta tin vào công lý của tòa án và sự nhìn nhận của cơ quan xét xử sẽ đánh giá đúng thực tế người ta có phạm tội không, cho nên thái độ bình tĩnh, tôi cho đó là bình thường thôi."

'Tin vào pháp luật'

Hôm 15/12, luật sư Thủy nói với BBC từ Hà Nội rằng vụ án có nhiều đối tượng là 'người ngoại quốc' và 'các tình tiết ở nước ngoài', nên cần 'thu thập thêm chứng cứ' phục vụ cả quá trình 'buộc tội lẫn gỡ tội.'
Từ chối đưa ra phán đoán về mức án mà tòa sẽ tuyên với thân chủ của mình, nhưng ông Thủy cho rằng thân chủ của ông đã 'xác định được bản thân' và 'tin tưởng vào sự công minh' của pháp luật, trong khi toàn nhóm luật sư bào chữa đã 'thống nhất quan điểm' rằng ông Dũng "không phạm tội tham ô."
Ông Thủy nói ông và nhóm luật sư mà bên cạnh ông là các ông Trần Đình Triển, Trần Đại Thắng, đã 'không gặp áp lực' hoặc 'bị lưu ý gì' từ bất cứ ai, khi bảo vệ quyền lợi cho thân chủ.
Tuy nhiên, ông cũng tiết lộ ông và hai luật sư đồng nghiệp này đã không được tham gia bảo vệ quyền lợi cho thân chủ ngay từ đầu vụ án.
Về tình tiết ông Dương Chí Dũng từ chối cung cấp danh tính người đã 'báo tin' rằng ông bị 'khởi tố', dẫn tới quyết định ông Dũng 'bỏ trốn' và bị truy nã, luật sư Thủy cho biết:
"Sự thực chi tiết này, chúng tôi không hỏi ông Dũng làm gì, vì đó là vấn đề cá nhân của ông ấy. Việc ông ấy bỏ trốn, rồi vì sao ông bỏ trốn, chúng tôi không quan tâm tới việc ấy, đó là việc cá nhân..."
Hôm thứ Bảy, báo chí Việt Nam đưa tin ông Nguyễn Bá Thanh, Ủy viên Trung ương Đảng, Trưởng Ban Nội chính Trung ương đã hiện diện để theo dõi phiên toà tại phiên xử sơ thẩm ở Hà Nội.
Bình luận về thông tin này, Tiến sỹ Quang A cho rằng ông Nguyễn Bá Thanh đã muốn qua đây 'kiểm chứng' và 'lấy bằng chứng' thêm trong môt bối cảnh công 'khai hơn' với sự có mặt của truyền thông về 'một thông tin nào đó' từ 'các nghi can' mà 'có lẽ ông đã biết từ trước.'
Việc nhà lãnh đạo của Ban Nội chính xuất hiện ở phiên xử, dù ở 'một phòng theo dõi riêng' và chỉ trong 'khoảng một giờ' như truyền thông trong nước phản ánh đã ít nhiều thu hút sự quan tâm của giới quan sát.

Ảnh hưởng 'Bá Thanh'?

Ông Nguyễn Bá Thanh
Ông Nguyễn Bá Thanh đã tới dự phiên tòa trong một khu vực riêng trong một thời gian ngắn, theo báo Việt Nam
Cũng hôm Chủ Nhật, Tiến sỹ Lê Đăng Doanh, nguyên thành viên Ban tư vấn của Thủ tướng Chính phủ bình luận diễn biến này.
Ông nói: "Tôi không được biết bối cảnh và động cơ gì nhưng theo tôi ông Bá Thanh đến để biểu hiện sự quan tâm của Ban Nội chính Trung ương và cũng có thể của ban lãnh đạo Đảng đến phiên tòa này,
"Và nó chứng tỏ rằng phiên tòa này được sự chú ý cao độ của công luận và lãnh đạo Đảng, mà trong đó có Ban Nội chính Trung ương."
Trả lời câu hỏi liệu sự hiện diện của ông Bá Thanh, Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Bí thư Thành ủy Đà Nẵng, có gây ảnh hưởng gì tới tính khách quan và độc lập của tư pháp cũng như vụ xử ông Dương Chí Dũng cùng các bị cáo khác trong vụ án hay không, Tiến sỹ Doanh nói:
"Ở Việt Nam, Ban Nội chính Trung ương có thể hiện diện ở các phiên tòa như vậy là việc bình thường, ở Việt Nam, Đảng lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối, cho nên Ban Nội chính trung ương có thể đến, xuất hiện ở các phiên tòa đó để xem xét, có ý kiến...
"Như báo chí đưa tin, ông ấy đến xem xét rồi ông ấy lại lẳng lặng ra đi, chứ không phát biểu ý kiến gì cả, cái đó có thể đối với quốc tế là một điều không bình thường, nhưng đối với Việt Nam, việc ấy, cũng tương tự như nhiều sự việc khác, các lãnh đạo Đảng có thể đến được."
Và trong khi cho rằng vụ án là một trong các nội dung được ban lãnh đạo Đảng Cộng sản đặt 'trọng tâm' chỉ đạo, xử lý, với định hướng để ngành tư pháp sẽ 'không xử án treo' với các vụ án liên quan 'tham nhũng, chức vụ', Tiến sỹ Doanh nhấn mạnh thêm về viêc Đảng còn chưa rõ ràng trong khi 'chỉ đạo' chính quyền:
"Đến nay không có quy định gì về việc sự lãnh đạo của Đảng sẽ được thực hiện trong khuôn khổ pháp luật như thế nào."

'Còn ai phải xử?'

"Đối với những đối tượng khác liên quan, nhất là ở phía quản lý của Nhà nước mà để xảy ra tình trạng này, tôi cũng thực sự mong qua xét xử lần này, Tòa đưa ra và có thể sau này tiếp tục xử lý đến những người đó nữa"
Bà Phạm Chi Lan
Tiến sỹ Quang A hôm 15/12 cho rằng các phiên tòa như vụ xử Vinalines, dù muốn tỏ ra là nhà nước 'nghiêm minh' với tệ nạn tham nhũng tới bao nhiêu, vẫn sẽ 'không giải quyết được tận gốc' vấn đề của nạn tham nhũng nhà nước cùng các 'căn bệnh' khác của hệ thống.
Điều này, theo ông, chỉ đạt được nếu Việt Nam có thể cải cách triệt để về chính trị và thể chế với người dân thực sự có thể 'giám sát quyền lực' và 'bầu lên' những người mà họ cho là có 'năng lực thực sự' điều hành đất nước vào các vị trí của bộ máy công quyền.
Về phần mình trong một cuộc trao đổi trước đó trong tuần này với BBC, bà Phạm Chi Lan, một cựu thành viên khác của Ban tư vấn của Thủ tướng Chính phủ bình luận về vụ xử với ông Dương Chí Dũng và những ai có liên quan.
Bà nói: "Tôi nghĩ rằng phải xử thật nghiêm minh với ông Dương Chí Dũng, cũng như với mấy người đã bị bắt cùng với ông ta ở Tổng công ty Vinalines, điều đó là chắc chắn rồi,
"Và lần này tôi tin là Nhà nước cũng sẽ xử nghiêm minh, bởi vì công luận cũng trông chờ lâu rồi và cũng đã nói đủ về trường hợp này,
"Nhưng mặt thứ hai, đối với những đối tượng khác liên quan, nhất là ở phía quản lý của Nhà nước mà để xảy ra tình trạng này,
"Thì tôi cũng thực sự mong qua xét xử lần này, Tòa đưa ra và có thể sau này tiếp tục xử lý đến những người đó nữa," bà nêu quan điểm với BBC.

Source  :  BBC