NGUYỄN KHOA ĐIỀM
Đất nước những năm thật buồn
Nửa đêm ngồi dậy hút thuốc vặt
Lần mò trên trang mạng tìm một tin lành
Như kẻ khát nước qua sa mạc
Chung quanh yên ắng cả
Ngoài đường nhựa vắng tiếng xe lại qua
Người giàu, người nghèo đều ngủ
Cả bầy ve vừa lột xác
Sao mình thức?
Sao mình mải mê đeo đuổi một ngày mai tốt lành?
Bây giờ lá cờ trên Cột cờ Đại Nội
Có còn bay trong đêm
Sớm mai còn giữ được màu đỏ?
Bây giờ con cá hanh còn bơi trên sông vắng
Mong gặp một con cá hanh khác?
Bao giờ buổi sáng, buổi chiều nhìn ra đường
Thấy mọi người nhẹ nhàng, vui tươi
Ấm áp ly cà phê sớm
Các bà các cô khỏe mạnh yêu đời
Hớn hở tập thể dục
Bao giờ giọt nước mắt chảy xuống má
Không phải gạt vội vì xấu hổ
Ngước mắt, tin yêu mọi người
Ai sẽ nắm vận mệnh chúng ta
Trong không gian đầy sợ hãi?
Những cây thông trên núi Ngự Bình thấp thoáng ngọn nến xanh
Đời đời an ủi
Cho người đã khuất và người sống hôm nay …
22.4.2013
Nguồn : Quê Choa
Ai làm cho tháng năm buồn ?
Trả lờiXóaAi người quên cội quên nguồn , nước ơi !
XóaTuyệt ! Chỉ hai câu thơ của CT cũng đã nói lên biết bao nhiêu điều..( chưa nói được ).
Chợt nhớ (cái tựa ) " A La Recherche du Temps Perdu " của Marcel Proust . Có những con người(chính trị ) ,"cuối đời nhìn lại" , mới thấy những gì lý tưởng của ngày hôm qua mình ôm ấp.đấu tranh , chỉ còn là..... ảo tưởng , ảo vọng
( hay " giả tướng " ? ) . Một Chế Lan Viên , , Tố Hữu Nguyễn Khải ..., nay thêm một NKĐ( nguyên Bộ trưởng Bộ VH-TT) đã "lặng soi lại lòng mình " những ngày cuối đời và......làm thơ ,văn " sám hối ". Tội nghiệp ! Dù sao , họ vẫn còn sót lại chút tâm hồn văn nghệ và tính nhân văn chưa bị đánh mất / đánh cắp ! Thiện tai !